Vợ bỏ đi và 3 năm sau quay về….

Bố mẹ lại kiếm cơ vợ tôi không sinh được con trai, và ngôi nhà chẳng thể yên ấm.

Tôi đã nghĩ tôi sẽ được sống hạnh phúc với người tình chẳng sợ rèm pha của thiện hạ, bởi vì vợ tôi đã bỏ đi rồi còn đâu. Tôi không có gì phải giấu giếm cả.

Tôi là thắng đàn ông đã bỏ vợ và chạy theo người đàn bà khác. Nhiều lúc tôi nghĩ mình thật bỉ ổi. Tôi có tình nhân, tôi và cô ta đã có con và cô ta dùng cái này để uy hiếp tôi phải bỏ vợ.

Tôi và vợ lấy nhau được 3 năm nhưng chưa có con. Vì gia đình thúc giục, cộng thêm là con trưởng nên tôi càng bị lời ra nói vào nhiều. Vợ tôi cũng chỉ làm công việc lương ba cọc ba đồng, trong khi tiền chủ yếu là tôi kiếm được. Tôi bắt đầu quan hệ bất chính, tôi cặp bồ với một cô gái khác.

Tôi vẫn định giấu vợ, nhưng đến khi cô bồ kia có thai với tôi thì tôi đã không thể giấu được nữa. Với lý do đó, cô ta còn đến tận nhà tôi ăn vạ, bắt tôi phải cưới. Nhiều làn suy nghĩ và đắn đo, tôi quyết định bỏ vợ để lấy bồ. Gia đình bố mẹ tôi cũng đồng ý vì vợ tôi chưa thể sinh em bé. Tôi biết điều này là vô liêm sỉ, nhiều người nói ra nói vào nhưng tôi vẫn quyết định như thế.

Vì quá đau khổ, vợ tôi bỏ nhà đi chẳng nói 1 lời nào. Cô ấy đã vô cùng yêu tôi, chăm sóc tôi, quan tâm tôi, thế mà tôi lại bỏ cô ấy đi lấy vợ. Vợ tôi, 3 năm mặn nồng, chia ngọt sẻ bùi với tôi đã thua 1 cô bồ chỉ có nhan sắc với cái bụng to.

Nhưng tôi không nghĩ nhiều, tôi nghĩ mình nên sống vui vẻ vì tôi đã bỏ vợ và được quyền làm như thế. Tôi nghĩ rằng tôi đã có thể sống hạnh phúc. Nhưng thật không ngờ, cuộc sống của tôi và vợ mới bắt đầu có những bất đồng. Vợ tôi không phải là người hiền lành, nhu mì, lúc nào cũng cưng chiều chồng như tôi nghĩ. Những ngày đầu cô ấy còn ngoan ngoãn, lễ phép nhưng giờ thì cô ấy còn cãi lại mẹ tôi, cãi lại bố tôi và tất cả những người chị em trong nhà. Tất cả mọi chuyện là cô ấy quyết định, không nghe theo lời một ai.

Mẹ tôi khóc nhiều và tiếc nuối về cô con dâu cũ. Không hiểu sao, ai cũng nói như vậy. Mẹ tôi bảo cứ thế này mẹ sẽ chẳng bao giờ sống vui vẻ thoải mái được. 3 năm trôi qua, ngày nào cũng cãi nhau, chẳng có gì hòa thuận cả. Bố mẹ lại kiếm cơ vợ tôi không sinh được con trai, và ngôi nhà chẳng thể yên ấm.

Và điều bất ngờ 3 năm sau, vợ tôi quay trở về. Cô ấy vào nhà tôi, bấm chuông vào ngày chủ nhật, và cả nhà tôi ai cũng có ở nhà. Một điều bất ngờ hơn nữa là cô ấy đứng ở cửa với 1 đứa con trai, nó giống tôi như đúv. Thấy đứa em, tôi ngờ ngợ. Còn mẹ tôi thì mừng rỡ khi gặp lại con dâu cũ, đon đả đón chào. Vợ tôi bảo về thăm bố mẹ tôi và cho ông bà gặp cháu đích tôn. Tôi chết lặng khi biết, đứa trẻ đi bên cạnh vợ chính là con trai của tôi, cháu đã được hơn 2 tuổi.

Lúc này tôi mới biết chuyện là ngày tôi đưa bồ về nhà, vợ tôi đã có bầu nhưng cô ấy vì quá uất hận mà không nói cho tôi. Cô ấy bỏ đi nơi khác, sinh con rồi lập nghiệp. Cô ấy khá giả, nuôi con 1 mình. Giờ thắng bé đã được 2 tuổi, bố mẹ tôi xoắn xít với con dâu cũ và cháy đích tôn. Vì thế mà vợ mới của tôi nổi cáu ầm ầm và đuổi vợ cũ tôi đi.

Tôi là gã đàn ông bỉ ổi, đâu có tư cách nhận con trai của mình và cũng đâu có tư cách để bỏ vợ và con gái. Nhưng vợ cũ của tôi, vì tôi mà đi, và đó là con tôi nên tôi cũng buộc phải có trách nhiệm. GIờ tôi chẳng biết làm thế nào nữa? Tôi là thắng bỉ ổi.

Cùng Danh Mục:

Liên Quan Khác

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *